THƠ: Ơn Thầy
Viên phấn nào trên tay
Thầy dạy em học chữ
Bụi phấn nào bay bay
Vương tóc thầy trắng xóa.
Bao mùa thu đi qua
Thầy xưa nay đã già
Khai trí em thêm sáng
Cho cây đời nở hoa.
Từng lời giảng yêu thương
Bao lớp trẻ xa trường
Gói hành trang thêm nặng
Nghĩa tình Thầy vấn vương.
Mai khôn lớn nên người
Khi nào em quên được
Công ơn người đi trước
Dìu dắt chúng em theo.
Kỉ niệm
Những cánh phượng đỏ thắm
Rơi rơi xuống sân trường
Từng giọt lệ tuôn rơi
Hè ơi sao vội vã?
Ngày mai còn gặp lại
Lớp học cũ thân quen
Mái trường còn đứng đó
Kỉ niệm đã xa mờ.
Thời gian không quay lại
Tuổi thơ cũng đã qua
Chỉ còn trong kí ức
Một nỗi nhớ dịu êm
Vẫn mong có một ngày
Trở về thời áo trắng
Lại ngồi trong lớp học
Lại thả giấc mơ hồng...